Lúc này, ở một nơi khác của thành phố Hóa Sơn, Ngô Vọng dẫn theo vài bóng người kỳ quái xuất hiện trong một chỗ đậu xe dưới tầng hầm.
Quái trùng rết Scutigera Coleoptrata có thể ký sinh chẳng qua chỉ là một phần sắp đặt của Ngô Vọng mà thôi, hắn cũng không ngây thơ đến mức cho rằng có thể dựa vào đám côn trùng kia mà thoát khỏi sự truy đuổi của một cường giả cấp Tai Biến.
Nếu muốn để thành phố nước Oye ngừng truy đuổi thì cần phải để bọn họ cảm nhận được đau đớn, vì thế Ngô Vọng muốn chôn vùi tất cả truy binh ở thành phố Hóa Sơn này!
Sự thực cũng chứng minh lũ trùng đó không có tác dụng quá lớn, hiện giờ chỉ không quá một tiếng mà vị trí của cơ thể mẹ quái trùng đã bị Hiệp Hội Thợ Săn phát hiện rồi.
Vì thế Ngô Vọng muốn tiến hành kế hoạch thứ hai của mình, đó chính là mở cánh cổng thông tới thế giới trong!
Đương nhiên, cổng lớn chính thống thì hắn không thể làm được, nhưng hắn có thể cố gắng dẫn quái vật ở thế giới trong vào hiện thực.
Hắn vẫn còn thừa sáu con rối, chỉ cần để chúng cùng tiến vào tầng sương mù xám, sau đó đối diện với tầm mắt của quái vật ở tầng sương mù bên trong thì có thể dẫn đám quái vật kia tiến vào hiện thực.
Phương pháp triệu hồi quái vật này ngay cả là tổ chức bí ẩn cũng là một loại cấm kỵ.
Thứ nhất là vì nguy hiểm, bởi vì thông qua phương pháp này triệu hồi quái vật hoàn toàn là ngẫu nhiên, không biết sẽ dẫn tới sinh vật biến thái gì.
Thứ hai, có vài tổ chức bí ẩn kỳ thực cũng không hi vọng có quá nhiều quái vật thế giới trong xuất hiện ở thế giới thật.
Đối với bọn họ mà nói, ngoại trừ quái vật ở trận doanh của mình, số quái vật còn lại đều là mối uy hiếp, bọn họ chẳng thà trả cái giá thật lớn để triệu hoàn quái vật được chỉ định tới, còn phương thức giống như thử vận may này, ngoại trừ người điên thì sẽ không có ai thử cả.
Mà Ngô Vọng rõ ràng chính là một người điên.
Những con rối này mặc dù quan trọng nhưng Ngô Vọng đã quyết định từ bỏ chúng, trước khi con rối thiệt hại quá ba thì hắn mới có thể dừng lại.
Trong quá trình này, cho dù quái vật dẫn tới đây đều là rác rưởi thì cũng đủ mang phiền toái tới cho Hiệp Hội Thợ Săn rồi.
Nếu như may mắn có thể triệu hồi tới một tên đủ mạnh mẽ thì lại càng tuyệt vời hơn.
Vì có thể thoát khỏi sự truy bắt của thành phố nước Oye, Ngô Vọng có thể trả mọi cái giá, không quản là đồ tốt hắn để dành được hay con rối đặc biệt mà hắn chế tạo ra, toàn bộ đều có thể bỏ qua.
Nếu như ở thành phố Hóa Sơn vẫn không thể tiêu diệt tất cả bọn chúng, như vậy kết cục của Ngô Vọng sẽ rất thảm thiết, bởi vì đó là một sinh vật cấp Tai Biến có thể định vị vị trí của hắn bất cứ lúc náo
Hiện giờ Ngô Vọng càng tung tăng vui sướng cỡ nào, lúc bị bắt thì lại càng thảm.
Mà đối với sinh vật cấp Tai Biến mà nói, làm Ngô Vọng đau khổ hơn cả chết là việc quá dễ dàng.
Có điều nói tới thì Ngô Vọng rất chờ mong xem nơi cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao thì hắn đã để một thứ rất thú vị ở nơi đó.
Cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata kia chính là dị chủng mà Ngô Vọng dùng linh hồn của mình bồi dưỡng, có tiềm lực rất lớn, chỉ cần hoàn toàn bỏ đi hạn chế, nó có thể trở nên mạnh mẽ trong một khoảng thời gian ngắn.
Có điều bởi vì thế mà cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata cũng hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Ngô Vọng.
Lần này Ngô Vọng và con rết Scutigera Coleoptrata kia đã lập hiệp nghị, chỉ cần con rết Scutigera Coleoptrata kia giúp Ngô Vọng gây ra đủ sóng gió ở thành phố Hóa Sơn này, Ngô Vọng sẽ trả tự do cho nó.
Vì thế con rết Scutigera Coleoptrata kia mới cố gắng giúp Ngô Vọng, trong quá trình giúp đỡ Ngô Vọng, thực lực của nó cũng nhanh chóng tăng cao, hiện giờ Ngô Vọng đã rất khó có thể khống chế nó.
Vì thế Ngô Vọng cũng không ngại dùng con rết Scutigera Coleoptrata kia làm con mồi để nhắm tới Hiệp Hội Thợ Săn, hoặc là người của thành phố nước Oye.
Nó đã từ do thì tức là không phải là thứ của Ngô Vọng nữa, có hi sinh cũng không đau lòng.
Huống chi... Ngô Vọng không có khả năng để một ngoại tộc rất hiểu về mình, thực lực lại đang gia tăng nhanh chóng sống sót!
...
Dưới sự chỉ dẫn của quái vật bọt biển, Sa Lực Sĩ dẫn theo một đám quái vật hình thù kỳ quái đi tới bên ngoài siêu thị.
Từ xa xa nhìn siêu thị kia, Sa Lực Sĩ đã lập tức nhận ra nơi này có gì đó khác thường.
Tuy khắp nơi trong thành phố Hóa Sơn này đều là hơi thở của Ngô Vọng, nhưng trong mắt cường giả cấp bậc thượng tự như Sa Lực Sĩ thì vẫn có chút khác biệt.
Mà lúc này ở bên trong siêu thị lại có một hơi thở hoàn toàn nhất trí với Ngô Vọng.
Này là đương nhiên, con rết mẹ Scutigera Coleoptrata là Ngô Vọng dùng linh hồn của chính mình để bồi dưỡng, đương nhiên hoàn toàn nhất trí, mà đám rết con do rết mẹ Scutigera Coleoptrata sinh ra sẽ có chút khác biệt.
Nhưng cho dù là vậy thì Sa Lực Sĩ cũng không tùy tiện xông vào trong siêu thị này mà đẩy quái vật bọt biển nói: "Đi đi, dò đường một chút, nếu tên Ngô Vọng kia ở bên trong thì tao sẽ khen thưởng cho mày!"
Chỉ số thông minh của quái vật bọt biển có thấp thì lúc này nó vẫn hiểu được, Sa Lực Sĩ muốn dùng nó làm hòn đá dò đường, chuyến đi này chỉ sợ nó không quay lại được, mạng cũng mất thì còn cần thưởng gì nữa chứ.
Có điều với thư cách là quái vật thủ hạ của Sa Lực Sĩ, bọt biển không có khả năng phản kháng mệnh lệnh của Sa Lực Sĩ, chỉ có thể kiên trì đi vào trong siêu thị, trong đầu tưởng tượng tình cảnh Ngô Vọng dùng quả cầu đá thật lớn đập bẹp nó.
Bọt biển vừa mới đi tới cửa thì một bóng người đột nhiên xuất hiện, quay sang phóng một tia năng lượng màu tím đen, khi tia năng lượng đó tiêu tán, bọt biển cũng không còn bóng dáng, thoạt nhìn giống như đã bị tia năng lượng kia chưng bốc hơi rồi vậy.
Mà bóng người vừa tiêu diệt bọt biển có gương mặt giống hệt Ngô Vọng chính là Ôn Văn mô phỏng mà ra.
Ôn Văn học theo khí chất của Ngô Vọng, tà mị liếc nhìn về phía Sa Lực Sĩ, sau đó xoay người chui vào trong siêu thị.
Nhảy vào siêu thị không tới năm mét, Ôn Văn đã quẹo cua kích hoạt dấu mốc dịch chuyển mà mình đã sắp đặt sẵn trước đó, xuất hiện phía sau một biển quảng cáo bên ngoài siêu thị mấy chục mét.
Ôn Văn bám vào bảng quảng cáo nhìn phản ứng của Sa Lực Sĩ, trái tim nảy lên kịch liệt, khi nãy tiến vào trong siêu thị, anh thật sự cảm thấy nguy hiểm sống chết!
Sau khi Ôn Văn đi ra ngoài thì cảm giác đó mới biến mất.
Nhìn thấy Ôn Văn biến mất trong siêu thị, Sa Lực Sĩ bắt đầu do dự, khi nãy bóng người đột nhiên xuất hiện, mục đích rõ ràng chính là muốn dẫn dụ bọn chúng tiến vào siêu thị.
Thế nhưng khi nãy nhìn thấy hình dáng Ngô Vọng, cũng nhận ra hơi thở của hắn, vì thế Sa Lực Sĩ phải hoàn thành mệnh lệnh của Cổ Thần Ensuk.
Sa Lực Sĩ cũng không giống loại tiểu quái như Benbour, dám giả chết chạy trốn, nếu như hắn dám làm trái lệnh của Ensuk thì kết cục còn kinh khủng hơn cả cái chết.
Vì thế nếu đã thấy Ngô Vọng, Sa Lực Sĩ nhất định phải bắt Ngô Vọng.
Sa Lực Sĩ vung tay lên, đám quái vật ở phía sau giống như lang như hổ xông vào trong siêu thị, tổng cộng có một quái vật trung tự, hai quái vật hạ tự và mười mấy quái vật cấp Tai Hại.
Giống như đối với Ensuk, loại quái vật cấp bậc như Sa Lực Sĩ có chết nhiều hơn cũng chẳng sao, thì đối với Sa Lực Sĩ, đám thuộc hạ mà hắn mang tới có chết sạch cũng không thành vấn đề!
Một đám hải quái xâm nhập lập tức kích động đám rết Scutigera Coleoptrata nhớp nháp kia, vô số con rết Scutigera Coleoptrata dài hai mét bổ nhào về phía đám quái vật hình thù kỳ quái kia.
"Chậc chậc, hải sản đại chiến côn trùng, so với bộ phim điện ảnh quái thú mình xem gần đây còn kích thích hơn."
Ôn Văn ngồi trên bảng quảng cáo, vừa cắn hạt dưa vừa xem cuộc vui nói.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo